Dù chỉ một mình cô đơn, tôi vẫn bước về nơi xa xăm phía trước
Lúc nào cũng suy nghĩ thật đơn giản, vì thế tôi luôn lạc mất em
Vì ngày mai ai nào biết trước, và đôi khi tôi không thể bước tiếp
Em nhẹ nhàng nắm lấy tay phải tôi dẫn lối đưa tôi đi tới
Với nụ cười trên môi cùng câu nói "Nhanh lên chứ!"
Giấc mơ mà tôi hằng mong ước là tháng ngày luôn có em kề bên
Dù không thể gần hơn chỉ cần bên em là đủ
Đó là điều khó khăn nhất đối với tôi
"Tại sao con người lại yêu nhau?
Liệu ai có thể nói cho tôi biết...
Phải chăng đây là thứ kết nối mọi sinh linh?
Vì thế giới vẫn hát về tình yêu..."
Nếu tôi cứ tiếp tục bước đi chầm chậm, liệu một ngày nào đó có thể gặp lại em?
Một lần nữa để có thể nghiêm túc nói với em những gì tôi cần nói
"Tiếng xin lỗi" cùng "lời cảm ơn" gởi đến em ngay lúc này đây.
Trong giấc mơ tôi hằng mong ước, luôn có hình bóng của đôi ta
Và nụ hôn trên con đường về, đó là điều vui sướng nhất trong đời tôi.
Giấc mơ mà tôi hằng mong ước, là những tháng ngày có em kề bên.
Dù không thể gần hơn chỉ cần bên em là đủ
Đó là điều khó khăn nhất đối với tôi.
Giấc mơ mà tôi hằng mong ước, là những tháng ngày có em kề bên.
Giá như ta có thể đến bên nhau trong hạnh phúc,
Đó là điều tôi muốn nói nhất với em.
Đó là điều tôi muốn nói nhất với em.
"Tại sao con người lại yêu nhau?
Liệu ai có thể nói cho tôi biết..."
Nhận xét